Nỗi nhớ giao thừa

Đào Như Lý

25/01/2022 09:17

Theo dõi trên

Dù không gian nơi tôi sống không có không khí Tết như ở quê nhà nhưng cứ đến Giao thừa là tự nhiên những thước phim quay chậm đưa tôi trở về căn nhà xưa ấy - nơi có cái bàn gỗ kê giữa nhà, một  mô tuyp của những nhà cổ ở vùng đồng bằng Bắc bộ.

giao-thua-xu-la-1643076977.jpg
 

 

Đã tự bao năm rồi, năm nào cũng vậy, từ lúc 4 anh em tôi còn nhỏ cho tới khi trai có vợ, gái lấy chồng,  cứ giao thừa đến là tất cả trai, gái, dâu, rể (dù tôi lấy chồng nhưng chỉ có mỗi một năm ăn Tết ở nhà chồng còn Tết nào cũng kéo chồng về nhà mình ăn Tết) và các cháu nội, ngoại quây quần bên cái bàn giữa nhà cùng bố mẹ tôi chúc Tết cho nhau.

Sau màn chúc Tết  là ngồi nghe bố tôi tổng kết từng thành viên trong gia đình  năm qua đã làm được việc  gì tốt, việc gì còn chưa làm được và kế hoạch cho năm mới. Con cháu lắng nghe rồi cùng nhau nâng ly...

Đã gần 30 năm sống ở xứ người, nơi mà  Việt Nam là Giao thừa thì ở đây mới 6 giờ chiều, đang giờ làm việc. Dù không gian nơi tôi sống không có không khí Tết như ở quê nhà nhưng cứ đến Giao thừa là tự nhiên những thước phim quay chậm đưa tôi trở về căn nhà xưa ấy - nơi có cái bàn gỗ kê giữa nhà, một  mô tuyp của những nhà cổ ở vùng đồng bằng Bắc bộ. Mẹ tôi ngồi cạnh Bố tôi . Một  tay cầm cái xe điếu, một tay vê vê mồi thuốc, Bố nhẩn nha nhận xét từng đứa con đứa cháu..Trai, gái, dâu, rể cháu nội cháu ngoại ngồi nghe chẳng ai  dám cãi một lời.

 Bố tôi  mải đi  chơi xa đã  hơn chục năm rồi. Mẹ tôi và anh cả cũng đã về ở cạnh bố tôi. Thời hoàng kim của gia đình tôi không còn nữa. Nhưng ký ức những đêm Giao thừa ấy vẫn mãi theo tôi, làm ấm lòng đứa con tha hương khi Giao thừa đến nơi xứ người.

Mãi mãi là như thế!

Bạn đang đọc bài viết "Nỗi nhớ giao thừa" tại chuyên mục Phát triển. | Hotline: 08.4646.0404 | Email: toasoan@vanhoavaphattrien.vn