Mạn đàm
Chuyện bây giờ mới kể: Chuyện ở Trường Sơn.
Những năm tháng sống ở núi rừng Trường Sơn đoàn 559 . Tôi là trinh sát của BT45 miền tây Lào . Với con đường 24 A nối với BT 34 từng ngày từng đêm .
Mùa thu lá vàng
Những cánh đồng cỏ chạy dài mút mắt, các bụi cỏ xác xơ dạt mình dưới sức gió chiều trên thảo nguyên. Nắng vung vãi hào phóng tia sáng cuối ngày, lấp lánh trong các nhánh cây còn sót vài chiếc lá. Chiều cứ thế bùi ngùi giận dỗi, cong cong cái bóng đã nhập nhoè, cô nhoài người ra khỏi cửa kính, hít thật dài cảm thấy dễ chịu.
Bà đẻ
Không nhịn nổi cười nhớ lại chặng cuối hành quân đến Tây nguyên. Đi đêm nhưng lúc này trời đã sáng để nhìn rõ những bước đi lò dò như bà đẻ, tất xỏ trong dép cao su, cứ thằng đi sau nhìn thằng đi trước mà cười. Đất bazan trơn thôi rồi.
Bóng hồng trên dãy núi độc tôn
(Tinh thần thể thao của phụ nữ Thủ Đô).
Tình yêu thời ấy
Ngày xưa, khi tình yêu bắt đầu chớm nở, bao nhiêu ước vọng, bao nhiêu khát khao, có những lúc còn dối cha dối mẹ, để đến với nhau cho bằng được, đêm nào bận việc, hoặc vì một lí do nào đó, mà không đến được với nhau, thì thấy nó trống trải vô cùng, nhớ nhớ, thương thương, cái cảm giác khó tả lắm, chỉ mong cho ngày chóng tối.
Mùa Hè thời thơ ấu
Những năm đầu thập niên 60 Tk trước, mùa Hè là thời gian rong chơi của tôi, suốt mấy tháng Hè tôi chỉ tụ tập bạn bè lên sân trường trước nhà thờ chơi đủ thứ trò chơi, đánh u,tạc lon,thảy lổ lạc (đánh đáo),tắm sông,bơi đua có hôm rong bám vào mép miệng nhìn như hàm râu mép, tóc tai cứng nhắc vì bùn sình,..
Hãy tin ở con người
Chỉ có sự yêu thương, chia sẻ, khéo léo xử lý mọi tình huống sao cho có tình có lý sẽ gắn kết con người lại để cùng nhau chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn, có trách nhiệm hơn trong cuộc sống.
Làm dâu thành phố
Ngày bước chân lên xe hoa về làm dâu thành phố, chị vô cùng mãn nguyện, bởi giấc mơ đổi đời của chị nay đã trở thành hiện thực, từ đây chị không còn phải chịu cảnh chân lấm tay bùn nữa.
Lời khen
Phong có tài ngợi khen, nhất là đối với phụ nữ. Ai chẳng thích khen, ngay cả biết họ khen lấy lệ thì vẫn thích, nhưng Phong khen thì người ta thích thực sự vì bao giờ anh cũng tìm được điểm chốt để khen.
Hạnh phúc
Mấy tháng sau, người ta không còn thấy hình ảnh hai vợ chồng già dắt tay nhau đi dạo nữa. Mà chỉ thấy có một mình bà cụ đi vào mỗi buổi sáng. Khuôn mặt bà không còn rạng rỡ như ngày nào. Đôi mắt dường như mờ đục hơn, như được phủ mờ bởi một lớp sương mỏng.
Nỗi thất vọng trai đẹp
Hường thiết lập khuôn mặt lạnh băng, ngồi nhấm nháp cafe mà chẳng tham gia tám chuyện với lũ bạn. Cô đang có trục trặc tình duyên với Linh, đến đây chỉ để xả stress thôi, thế mà lũ bạn không biết vô tình hay hữu ý lại đang chọc ngoáy đúng vấn đề của mình.
Người tốt
Quán tạp hóa nhỏ của chị Hai nằm ngang khu dân cư Tây khánh. Nói tạp hóa cho sang chứ bán cũng không có bao nhiêu mặt hàng. Chủ yếu là Gạo, mì gói, cá mòi, hột vịt, đường, nước mắm, bột ngọt... những thứ cần thiết hàng ngày cho bà con trong xóm nhỏ.
Con chim se sẻ
Những con chim se sẻ màu nâu sau mỗi mùa gặt lại sà từng đàn xuống ruộng lúa nhặt nhạnh hạt thóc rơi vãi. Hình ảnh ấy tượng trưng cho sự no ấm của mùa màng. Có dịp về quê chúng ta sẽ thấy bọn sẻ đậu trên dây điện. Nhìn từ xa trông chúng giống như những nốt nhạc trên khuông nhạc của bản tình ca đất trời bao la vậy!
Xứng danh Bộ đội Cụ Hồ
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã dạy: Quân đội nhân dân Việt Nam: “Trung với Đảng, hiếu với dân; sẵn sàng chiến đấu hy sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc, vì chủ nghĩa xã hội; nhiệm vụ...